Như cánh chim trời

Buổi chiều ngồi nói chuyện với anh làm cùng công ty. Về những chuyện công việc, những bước thăng tiến, hướng đi để trong sự nghiệp và việc lựa chọn công ty. Có chút chạnh lòng với vị trí hiện tại của mình. Mọi việc rồi cũng sẽ tốt đẹp nếu có hướng đi khác, cụ thể hơn. Không an phận với những gì đang có. Bắt đầu một con đường mà mình biết là nó sẽ mang lại cho mình những thành quả mong muốn. Chẳng biết vì sao mình vẫn cứ có những lo lắng và bất an cho hiện tại. Những khó khăn ngày hôm nay sẽ qua đi sớm thôi. Chỉ một năm thôi cho những dự định, những công việc phải hoàn thành. Mình sẽ có nhiều tự do hơn để làm những việc mình thích. Cần cố gắng và kiên trì với hiện tại, tương lai chắc chắn sẽ tốt đẹp như mình mong đợi. Tự nhắc mình thế và vẫn tin là vậy.
Như cánh chim trời

Tin nhắn buổi chiều định nhắn lại, nói nhiều hơn nhưng rồi lại lặng im. Biết có nói nhiều hơn cũng lại làm em buồn. Có những lúc chẳng hiểu nổi chính mình. Đã từng có lúc gần nhau đến thế mà khoảng cách vẫn cứ như vời vợi xa. Tự chúng ta tránh gặp nhau như đã từng tự gây sóng gió để đẩy thật xa những yêu dấu từng có bên mình. Chưa buông xuôi, chưa nói lời từ biệt, nhưng để trở lại cùng nhau vào thời điểm hiện tại lại chưa phải là lúc thích hợp. Vẫn biết thời gian sẽ trôi đi, những gì còn có thể làm ngày hôm nay thì ngày mai chắc gì đã còn cơ hội. Nhưng nếu như thật sự thuộc về nhau, cần có nhau trong đời, sẽ có ngày trở lại. Nếu có một ngày như tấm gương đã vỡ thì cũng chúc cho người một hạnh phúc ấm êm như người hằng mong ước.

Nghĩ về những năm tháng mình đã sống và những lời Di viết chiều nay mà thấy mình đã sống quả thực như một cánh chim trời. Vẫn ràng buộc với một nơi chốn nhưng tâm hồn như đã lộng gió của bốn phương. Những cơ hội đến rồi đi, những nhân duyên sao cứ thế vô tình để cuốn trôi theo gió. Mình không phải là Ryan Bingham nhưng cuộc đời cũng "Up in the air" theo một cách từa tựa như cách mà anh sống. Người đàn ông ấy cứ bay đi bay lại suốt những dặm dài trên những tầng trời nước Mỹ. Mình tin rằng cuộc đời một người đàn ông không nên là một cánh chim mà hãy là một cánh diều. Có mải miết chao liệng trên không trung thì cũng cần một sợi dây kết nối nó với mặt đất. Với một tình yêu, một người phụ nữ, một nơi chốn mà anh có thể gọi là nhà. Sợi dây kết nối ấy không chỉ tượng trưng cho một gia đình mà còn là những điều khác cũng quan trọng như thế.

Mình không chơi vơi như Ryan nhưng cũng cần, rất cần một sợi dây kết nối như vậy.

No comments:

Post a Comment

 
;