Inbox: Bạn có 1 lá thư gửi từ Tháng8

Em, cho một ngày đan rộng mùa nghiêng, nhận được một lá thư rất dài về năm tháng.
Một là thư gửi từ tháng tám, với những nồng nàn từ chuyến tàu ký ức ngút xa....
Lá thư của tháng tám là những ẩm chiều sân ga, là một mùa bão vừa cuốn qua bên trái nhà xưa cũ, như kẻ ăn xin chỉ luôn hạnh phúc trong cơn ngủ  - cũng sợ mai này xa xỉ giấc vàng son !

Tháng tám mùa mơ non, cho gót chân đan rưng rưng trái tim trong vắt, tháng tám tròn trăng mưa giăng trên môi mắt, và nhắc một thời diễm ảo - những vết đau !!!
Tháng tám bây giờ - thôi không còn chờ nhau, cũng chẳng phải vì 2 từ "đừng đợi", chỉ là những dải sao đã đứng ngòai tầm với, tình yêu cũng hóa thành vệt bụi tinh khôi !

Chiếc ly ân tình còn mờ vệt son môi, thi thỏang vẫn giấu tiếng thở dài nhoi nhói, vị khách sót lại trên chuyến tàu sau cuối, thấy bóng mình chới với ở sân ga...
Em buộc dải ruy-băng màu gì khi tàn mùa hoa, em sẽ quàng chiếc khăn nào khi mùa đông  lén tới, và rồi phố đợi-rỗng tuyếch lời trong đoạn kết-không ai!

Tháng tám bây giờ nào ai chờ ai, kể cả những chiều gió thốc ngược triền quá khứ, và nếu lỡ nhời hỏi về câu tha thứ, thật thà lòng - chẳng cứ trách gì đâu !
Hết hạn câu tình nào oán giận được nhau, dù tim cũng như ngàn lần chắp vá!
Và tháng tám
quên thời từng hối hả-vồi vội như ai chờ, và như thể đợi ai !

Tháng tám, lác đác mùa vàng phai, lác đác những nồng nàn hoa sữa, lác đác những bàn tay hoang mang lời hứa, lác đác nụ cười không muốn biết có thật hay không ....

Và rồi em
em có về kịp mùa đông, có nhiều điều muốn nói mà còn chờ em nên giữ kín
Trang thư sẽ còn dài, nhưng vì chưa muốn viết-đợi mùa về, như mặc định trên môi !

No comments:

Post a Comment

 
;